Truong Phan Chu Trinh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Truong Phan Chu Trinh

Diễn Đàn Của Trường THCS Phan Chu Trinh Hà Nội
 
Trang Chính[Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) EmptyGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass)

Go down 
Tác giảThông điệp
♥Akira♥
Chicken Teen
Chicken Teen
♥Akira♥


Tổng số bài gửi : 541
Points : 871
Được Thanks : 2
Join date : 01/06/2010
Age : 27
Đến từ : Shounen-ai FC

[Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) Empty
Bài gửiTiêu đề: [Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass)   [Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) I_icon_minitimeThu Jun 17, 2010 6:05 pm

Caj nay mjnh dang hoi i tac gia nen cac chap tiep theo se hoi lau [Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) 261544
chap nay la post trom[Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) Trom[Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) Trom[Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass) Trom

_________________________________

Author: Mirror’09 (Mỡ đây ^^)
Genre: S-A, humour, romance.
Ratting: K (ai đọc cũng được, trừ những bạn dị ứng S-A)
Staring: Super Junior & DBSK cùng một vài nhân vật khác.
Note: Suju & DBSK không thuộc về SM Town, không thuộc về tác giả. Họ
thuộc về nhau.
Summary: Chuyện xoay quanh các couples, chủ yếu là KyuMin (KyuHyun &
SungMin) và KiMin (KiBum & ChangMin).
A/N: Thân tặng ELF và Cass.
Chú ý: Vai vế và tuổi tác của các nhân vật đều được thay đổi để phù hợp
hơn với fic, nhất là về mặt tính cách nên mọi người thông cảm ạ (=_=).
Còn nữa, các địa danh em đều bựa đấy (T_T).
_ _ _ _ o0o_ _ _ _

MY BELOVED (Người yêu dấu)
Chapter 1.

SM Campus (SMC), không người dân Hàn Quốc nào lại không biết. Đây là Học
viện lớn nhất đất nước do nhà tỷ phú Lee SoMan xây dựng và quản lí với
bán kính hơn 50 km, tọa lạc tại Thủ đô Seoul.

SMC nổi tiếng với hệ thống phòng học sang trọng và trang thiết bị hiện
đại, vì thế nó được xem như một tòa lâu đài thực thụ, là công sức của
hơn 50 kiến trúc sư giỏi nhất Thế giới. Học viện bao gồm các trường Tiểu
học, Trung học, Cao đẳng, Đại học và Cao học. Mỗi trường chính được
chia thành 3 khu: A (cao cấp), B (trung cấp) và C (sơ cấp). Tùy theo số
điểm làm bài Test mà các học sinh được xếp vào các khu khác nhau theo
đúng trình độ. Và mỗi học sinh khi vào học sẽ có ngay một phòng ở Kí túc
xá.

Học viện còn được xem là một thành phố thu nhỏ với Khu giải trí bao gồm:
Hội trường, Sân khấu, Rạp chiếu phim, Sân vận động, Nhà hàng, Hiệu
sách…Và còn có cả bệnh viện.

Vâng. Kết hợp tất cả các yếu tố trên thì ta có thể thấy ngay một vấn đề
cấp thiết đối với quý Phụ huynh học sinh: tiền học phí không nhỏ (khoảng
vài trăm ngàn đô chứ mấy). Ai cũng ước mong con mình được học ở một
ngôi trường hiện đại và tiện nghi thế này, càng sướng hơn khi con mình
được vào học lớp A1, lớp giỏi nhất của tất cả các khối. Vì sao á? Những
học sinh thi đủ điểm vào lớp A1 sẽ được tặng 90% học phí (nể thật!). Để
đủ điểm vào lớp A1 thì các học sinh phải đạt 97/100 cho bài Test xếp lớp
(Oh my God!). Vậy nên SM Campus còn nổi tiếng với số lượng học sinh
đáng kể và chỉ số IQ vượt trội (hoặc là bọn nhà giàu), hứa hẹn sẽ đào
tạo ra những Nhà lành đạo tài năng tương lai cho đất nước. Nhân tiện
cũng xin chia buồn với hầu hết các quý PHHS vì lớp A1 thường chỉ có
khoảng 15 học sinh trở xuống (toàn bọn trâu bò).

Hôm nay SMC được đón thêm học sinh mới, Cho KyuHyun. Hôm qua, bài Test
vào lớp 10 của anh đạt 99/100, đứng thứ 2 trong bảng xếp hạng những Nhân
tài của Học viện.Và dĩ nhiên anh được đưa thẳng đến lớp 10A1, lại được
giảm 90% học phí.

Lớp 10A1 của SMC hiện nay chỉ có 11 học sinh, thêm Kyu nữa là 12. Phòng
học rộng rãi, chiều dài khoảng 20 m, rộng khoảng 7 m và chỉ có vỏn vẹn
15 cái bàn (thêm bàn giáo viên nữa là 16), chia đều thành 3 dãy.

Sự xa hoa lộng lẫy này làm Kyu hơi…choáng (dù anh đã choáng lên choáng
xuống từ lúc đặt chân vào trường). Nguyên nhân là như thế này. Anh vốn
là con của ông chủ một tiệm tạp hóa nhỏ, nhưng tiệm làm ăn cũng khá phát
đạt nhờ anh sử dụng “nam nhân kế” với lý do “trời phú mắc gì không
xài”. Tuy thế, mẹ anh bị ung thư (em xin lỗi oppa >”<) nên phải
nằm viện suốt và bản thân anh cũng bị bệnh phổi sau tai nạn ô tô nên
tiền bệnh viện + tiền thuốc thang cũng ngốn gần hết doanh thu nhà anh.
Vậy nên gia đình anh cũng chỉ đủ sống mà thôi. Anh nổi tiếng với khuôn
mặt và nụ cười rất chi là “manly” giết bao nhiêu cô gái (trong đó có em
>”<), lại thêm vóc dáng cao nhưng không to và thành tích học tập
đầu bảng nên bị bạn bè khích đểu: “Mày bị ngu hay sao mà không thi vào
SM?!”. Đầu tiên anh chỉ cười vì anh nghĩ rằng nhà anh không đủ điều kiện
và anh thi chưa chắc đã được vào lớp A1. Nhưng sau bị bạn bè bảo “ngu”
nhiều anh cũng cú, thế là anh xách dép, í nhầm, xách túi đi thi. Nào ngờ
anh đỗ cao, chỉ bỏ mất câu cuối: “11983450 x 20 + 347891 = ?, trả lời
trong 30s và không dùng máy tính” (đề thế thì giết người ah???).

Quay lại lớp 10A1 đang nhốn nháo khi nghe thầy chủ nhiệm thông báo:

- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm 1 học sinh mới, vào đi em!- Thầy vừa
nói vừa ra hiệu cho Kyu.
Anh bước vào lớp, môi vẫn giữ nụ cười khiến các cô gái (cả đồ thật lẫn
đám “xăng pha nhớt”) phải “đôi mắt lim dim, con tim ngừng đập”, tự giới
thiệu bằng giọng nói trầm ấm khiến ai cũng ngất ngây (có em nữa, mất máu
quá =_=!):

- Tôi là Cho KyuHyun, học sinh mới, từ nay mong mọi người giúp đỡ cho.

Cả cái lớp học có mỗi 12 mống, hết 5 bạn nữ và 4 bạn “xăng pha nhớt” mà
tụi nó thi nhau “hú” thì các bà ngoài Chợ Lớn còn thua xa.

- Các em trật tự nào!- Thầy giáo lên tiếng sau khi giật được hồn về (hồn
bay bởi màn la hét khi nãy)- Để xem KyuHyun ngồi đâu đã…(A/N: em nè
thầy, ngồi gần em nè!). Ah! Giữa SungMin và ChangMin còn một bàn trống,
em xuống đấy ngồi nhé.

Kyu liền xách cặp đi xuống (3 mĩ nam tử ngồi gần nhau, em vào viện đây,
hết máu mũi rồi!). Người ngồi bên trái bắt tay anh làm quen:

- Mình là Shim ChangMin, từ nay mong KyuHyun giúp đỡ.

Anh quan sát ChangMin. Ồ, thuộc dạng “handsome boy”, tóc cắt ngắn, đeo
khuyên tai trông rất chi là quyến rũ, nhìn có vẻ vui tính, nhí nhảnh
(A/N: oppa, nhìn không thôi mà đoán được tính cách người ta thế ah???),
duyệt!

- Nhờ ChangMin giúp đỡ mình nhé!

- Cứ gọi mình là Max!- ChangMin nở nụ cười tươi rói (lại có thêm em Cass
vào viện).

Đã xong màn làm quen “hàng xóm” bên trái, anh quay sang “hàng xóm” bên
phải. Nhưng “hàng xóm” bên phải lại đang tơ tưởng đến mấy cái cây bên
ngoài cửa sổ nên anh đành chịu, chỉ nhìn được mỗi mái tóc đen nhánh khá
dài và làn da trắng mịn, hơn nữa “hàng xóm” bên phải cũng hơi nhỏ con.

Trong suốt nửa buổi học đầu tiên, anh chỉ biết nói chuyện với Max
ChangMin- “hàng xóm” bên trái. “Hàng xóm” bên phải không tơ tưởng đến
mấy cái cây bên ngoài cửa sổ thì cũng lăn ra ngủ làm anh không có lấy
một cơ hội làm quen. Lúc gần hết tiết cuối của buổi sáng, “hàng xóm” bên
phải mới ngẩng đầu lên, vừa ngáp vừa nhìn Kyu từ đầu đến chân. Anh định
mở miệng làm quen thì “hàng xóm” lại quay về với những cái cây yêu dấu,
thế là lại ngậm mồm vào chờ khi khác. Nhưng cũng trong khoảnh khắc
“hàng xóm” bên phải nhìn anh, anh cũng kịp diện kiến nhan sắc của người
đó. Chỉ có một chữ: đẹp! Khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, mũi cao,
môi trái tim đỏ hồng làm Kyu phải phân tích dữ liệu, đấu tranh tư tưởng
ghê lắm mới nghĩ người đó là con trai! (thực ra anh chỉ cần nhìn bộ đồng
phục là được rồi, cậu mặc quần chứ không mặc váy, với lại ngực phẳng lì
à). Quả là tuyệt thế giai nhân! Nhưng anh cũng kịp hiểu rẳng, đối với
“hàng xóm” bên phải thì ngắm anh chi bằng ta ngắm…cây.

Kyu thấy ấm ức vì cái tên kia nó coi mình không bằng cái cây mặc dù mình
cũng đẹp trai, cao ráo, học giỏi hẳn hoi. Thế là anh quyết định tìm
hiểu cho ra nhẽ.

“Người ngồi bên phải cậu tên Lee SungMin, là con trai độc nhất của ngài
Lee SoMan. Cậu ta đẹpvà thông minh vậy nhưng rất khó gần, hay nổi nóng,
bướng bỉnh, ương ngạnh, ít nói, hay nhăn nhó, luôn làm theo ý mình (em
rất rất xin lỗi Minnie oppa >”<). Tốt nhất KyuHyun đừng đến gần
hay đụng chạm gì đến cậu ta kẻo rước vạ vào thân. Thể loại công tử nhà
giàu ấy mà, lại là con một nữa, cậu ta muốn đuổi học ai thì chỉ cần nói
một tiếng thôi. Nhưng công nhận cậu ta giỏi thật. Bài Test vào lớp 10
cậu ta chỉ làm chơi thôi mà đạt 100/100 đấy!”

Anh đã thua! Thua oanh liệt! Anh đã hiểu vì sao “hàng xóm” coi mình
không bằng cái cây. Cậu ta dễ thương hơn anh, học giỏi hơn anh, nhà giàu
hơn anh. “Thôi, mình tìm hiểu về Max vậy”, anh nghĩ vậy và hỏi tiếp mọi
người.

“À, Shim ChangMin ấy hả? Ưm…dễ gần, dễ nói chuyện, dễ dãi, dễ ăn, hiền
hòa, hài hước, thông minh, nhạy bén. Nói chung là gần như đối lập hoàn
toàn với SungMin. Mọi người vẫn quen gọi cậu ấy là Max. Nghe nói cậu ấy
có họ hàng gì đó với SungMin đấy. Nhà ChangMin cũng thuộc dạng giàu có
nhất nhì Hàn Quốc mình, nhưng cậu ấy chẳng bao giờ tỏ uy thế hay khoe
của cả. Bài Test của ChangMin bằng điểm cậu, nghe nói cũng bỏ mất câu
cuối”.

Ồ, phúc đức cho anh quá! Anh ngồi gần 2 thần đồng hẳn hoi (nói thế chứ
bên phải là không nhờ vả gì được rồi). Anh cám ơn các “cô” (cả thật lẫn
giả) và đi xuống nhà ăn. Không biết vì lí do gì mà chuông mới reo là cả 2
Min đều mất dạng nhỉ?

Kyu đang đi dọc hành lang để đến nhà ăn (kiểu này lại có nữ sinh xuống
phòng y tế) thì gặp SungMin cũng đang đi, sát khí tỏa ra ngùn ngụt báo
hiệu “đố đứa nào dám đụng vào ông”. Ấy thế mà có đấy! Một cô gái do vội
quá nên đã va phải SungMin (thắp nhang đi là vừa), cô gái rối rít xin
lỗi, nhưng…

- Cô nghĩ làm bẩn áo tôi mà xin lỗi là xong à?- SungMin lên tiếng. Kyu
lại được dịp tự ti về giọng nói của mình.

- Xin lỗi…Tôi không cố ý. Mong cậu tha thứ cho, tôi sẽ đền cậu cái áo
khác ạ.

- Áo tôi không phải ai cũng có. Tôi không nghĩ nhà cô có điều kiện để
bay sang Paris mà mua chiếc áo này đâu.

- Vậy…cậu muốn thế nào ạ?

- Quỳ xuống!

- Dạ?

- Quỳ xuống mà xin lỗi tôi.

Kyu đang tua lại đoạn hội thoại của SungMin và cô gái tội nghiệp xem
mình có nghe nhầm không. Va nhẹ vào vai thôi mà phải quỳ xuống xin lỗi
á? Sao vô lý quá vậy? Mà sao đầy học sinh ra đấy mà chẳng ai can thiệp
thế này? (cho tiền tụi nó cũng chả dám).

Cô gái khốn khổ ấy biết rằng nếu không làm theo lời SungMin thì sẽ có
hậu họa nên đành cắn răng từ từ khuỵu xuống. Kyu thấy thế chướng mắt quá
liền chạy tới đỡ cô gái đứng dậy và nói:

- Cậu không cần phải quỳ trước cậu ta!

SungMin quắc mắt nhìn Kyu. Ô hô, “hàng xóm” quý hóa mới vào học đây mà.
Thế mà dám to gan xen vào chuyện của mình cơ à?

- Cậu là cái gì mà dám xen vào chuyện của tôi?- SungMin quát.

- Cậu là cái gì mà bắt cô ấy phải qùy xin lỗi?- Kyu cũng to tiếng cãi
lại.

- Cô ta va vào tôi!

- Va vào thì cô ấy đã xin lỗi rồi!

SungMin nhìn kĩ kẻ đứng trước mặt mình. Cậu phải ngước lên để nhìn Kyu.
Anh cao hơn cậu cả cái đầu (chính xác là 8 cm ạ). Nhìn như con cò, gầy
nhom thì đánh đấm gì nổi mà dám cãi mình nhỉ? (A/N: suy nghĩ kiểu đấy có
ngày chết đó oppa!)

- Nếu không muốn rắc rối thì tránh ra đi!

- Vậy tôi sẽ đưa cô ấy theo!

- Cô ta nếu còn muốn tiếp tục học ở đây thì phải làm theo lời tôi!

Kyu không kiềm chế nổi liền to tiếng hơn:

- Cậu đừng cậy quyền thế giàu sang mà ức **** người khác như vậy!!!

SungMin cũng mất bình tĩnh mà quát lớn:

- Ông chủ cửa hàng tạp hóa đó không biết dạy cậu nên biết điều mà tránh
xen vào chuyện của
người khác sao????

*Chát*

Kyu thẳng tay tát SungMin.

Các học sinh xung quanh không khỏi bàng hoàng.
Về Đầu Trang Go down
http://www.mediafire.com/?9yjk4nr2zyz
 
[Suju & DBSK fiction]My Beloved (for ELF & Cass)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Thành Viên của Suju
» DBSK fanfic
» HEY CASS!! LET'S GET STARTED >0<
» Off cass to HPBD yoochun oppa na!!!!!!!!!!!!!!!!!
» [02.07.10]Fancafe new update [cass tiếp tục giảm o.0]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truong Phan Chu Trinh :: Your first category :: Clip - ảnh - truyện :: Truyện (Manga, hài ,,,, )-
Chuyển đến